Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2010


Xin chúc mừng sinh nhật các bạn có ngày sinh vào tháng 7 :
1 - Nguyễn Thúy Cài : 23/7
2 - Hoàng Thắng Hiệp : 5/7
3 - Hoàng Mạnh Quân : 26/7
4 - Lê Văn Thức : 4/7
Chúc các bạn sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và bè bạn

Thứ Năm, 8 tháng 7, 2010

Người vợ Huế dịu dàng...


Có một anh chàng nọ hình như là người Hoa hoặc người Việt gốc Hoa thì phải . Khỏe mạnh, đẹp trai, học giỏi nhưng mải học quá nên lấy vợ muộn. Mà lấy được vợ nhờ anh em họ hàng thương tình làm mối chứ không tự tìm hiểu...Cô vợ mới cưới người Huế đẹp dịu dàng...Đám cưới thật rình rang, cả hai , ba, bốn họ đều mừng rỡ...Đêm tân hôn hai người cùng uống rượu giao bôi rồi vui vầy hạnh phúc...Xong chuyện đó cô dâu tủm tỉm hỏi khẽ :"Xong hỉ?" ...Chú rể hiểu thành :"Song hỉ" nghĩ thầm :"khỏe dữ, làm vậy còn đòi hai...Ừa thì ráng chiều, tân hôn mà lại..." Xong lần thứ hai cô dâu lại tủm tỉm cười duyên và nói khẽ vào tai chồng :"Ngũ hỉ?"...Chú rể hoảng quá nhưng cố bấm bụng chiều vợ. Thôi thì cố ba cái nữa cho được ý nàng là 5...Tới lần thứ 5 thì chiếc giường cưới bằng gỗ quí thơm phức không chịu được nữa, sập xuống cái "rầm". Cô dâu vẫn điềm tĩnh, dịu dàng bảo "Sập hỉ"...Còn chú rể nhảy dậy chẳng nói một lời nào ôm quáng ôm quàng mớ quần áo chạy ra đường bắt taxi trốn mất...Hình như anh ta chạy về Trung quốc thì phải. Có bạn nào gặp người đàn ông này ở đâu không nhờ giải thích giùm với...rằng anh ta hiểu sai rồi ...À này có bạn nào quên tiếng Tàu "xập" là mười không nhỉ???????

Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

Bắt đầu mưa rồi...đỡ quá...


Mùa mưa đã đến...trời Sài gòn đẹp lạ, nắng nhẹ, gió nhẹ, các cơn mưa chiều chợt đến, chợt đi...Mát...mát...mát...thích quá. Tội nghiệp cho Hà nội mấy hôm rồi nóng tới hơn 40 độ mà lại còn bị thiếu điện nữa...
Chúc mừng sinh nhật các bạn :
1 - Nguyễn Quốc Hưng 6 - 6
2 - Trần Thế Long 16 - 6
3 - Nguyễn Thị Sinh 29 - 6
4 - Trần Thị Thanh Thuyên 15 - 6
Chúc các bạn sinh nhật vui vẻ , hạnh phúc.

Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2010

Tháng 5...Nóng quá đi mất




Tháng 5 tới rồi đấy các bạn. Năm nay thật nóng đến kỳ lạ. Mùa mưa đến muộn...Cái nóng khiến cho mọi người đều mệt mỏi, buồn nản. Mình ở lỳ trong nhà không dám đi ra ngòai nhiều...chỉ khi nào bắt buộc. Mỗi lần ra ngòai dưới trời nắng nóng như đổ lửa, tùm hụp trong đống áo chống nắng, khăn che mặt, găng che tay rồi còn mũ bảo hiểm nữa chứ...Kinh thật...
Chúc mừng sinh nhật các bạn nhé...
1 - Nguyễn Minh Hà Ngày 2-5
2 - Nguyễn Trí Hải Ngày 19-5 ..Aha Cùng ngày Sinh nhật Bác Hồ
3 - Nguyễn Xuân Hòa Ngày 10-5
4 - Hồ Thị Tiến Ngày 1-5
5 - Nguyễn Khắc Tuấn Ngày 17-5
6 - Nguyễn Thị Minh Xuân Ngày 4-5
Chúc các bạn sinh nhật hạnh phúc, vui vẻ bên gia đình và bạn bè.

Thứ Năm, 22 tháng 4, 2010

Vàng ơi là Vàng ơi...


Nhà thơ Trần Đăng Khoa có bài thơ ấy...


Con Misa của nhà mình là một con becgiê Nga thuần chủng ...Mẹ nó vốn là chó nghiệp vụ của công an...Nó là chó của cô em chồng mình, khi chuyển nhà từ Sài gòn ra Hà nội cô ấy mang nó đến cho nhà mình nuôi. Khi tới nhà mình, nó là một con bergê cái rất đẹp mới chừng vài tuổi.., nó được cả nhà mình yêu quí ngay , nhất là cô Bống (con gái út của mình). Misa rất thính và dữ tợn. Có ai động khẽ vào cổng là nàng lao ra sầm sập và húc đầu vào cổng cái "rầm". Bố bọn trẻ phải làm cái biển thông báo ngoài cổng "Cẩn thận, nhà có chó dữ"...Nhưng nó cũng khôn cực kỳ. Nếu khách đã được chủ nhà đón vào phòng khách thì nó lại không hề hầm hừ gì nữa cả...Với điều kiện người ấy khi đi ra phải với túi xách đồ đạc của mình thôi. Cầm bất cứ vật gì từ nhà "nó" là nó cắn ống quần hoặc tay áo lôi lại. Rồi Misa thấy tháng...Rồi Misa muốn có chồng...Khi ấy nó hành xử rất lạ thường...Hễ có ai mở cổng mà quên không xích nó lại là nó lao như tên bắn ra khỏi cổng và mất hút nhanh chóng. Cả nhà đã rất cố gắng giữ gìn nó mà không sao được... Nó yêu đương một anh chàng chó đen tuyền cao lớn trong nhà máy nhiệt điện ...Mỗi lần đi chơi hoang về, nó cào cổng xin vào nhà. Mình mắng nó xơi xơi, còn nó thì len lét lủi xuống gầm cầu thang trốn thật kỹ. Tới bữa ăn gọi nó ra ánh mắt nó vẫn còn len lét...


Việc gì đến phải đến...Misa dính bầu. Mình tăng khẩu phần ăn cho nó và dặn cô giúp việc theo dõi nó. Nó càng dữ hơn, sủa càng to hơn nhưng không đi chơi nữa.


Ngày nó sinh, mình đang làm ca sáng vôi chạy về. Nó sinh từ sáng tới chiều mới hết con. Đúng 9 con chó con , 5 đực 4 cái xinh xắn bụ bẫm. Lũ chó con rúc lốc nhốc trong bụng nó trông thật giống một bầy lợn con. Sinh được chừng một tuần thì Misa bị sốt. Nó bỏ trốn lũ chó con, nằm lịm bên chân tường. Mình khám bụng nó và phát hiện ra Misa bị apxe vú. Nó có hai hàng vú trải dài trên bụng, mỗi hàng 4 chiếc. Vị chi là 8 chiếc. có người bạn khuyên mình bỏ bớt chó con (Nghĩa là bỏ chết bớt) nhưng mình không làm được. Có 8 chiếc vú cho 9 chó con...nên dù sao chú chó con nhỏ nhất đàn tranh hoài cũng không được bú. Nó càng ngày càng còi hơn những anh chị em của nó. Thương quá mình pha sữa Dielac cho nó bú bằng bình sữa. Thật không ngờ sau này mình đã phải nuôi cả đàn 9 con hoàn toàn bằng sữa ngoài như vậy. Misa bị sốt rất cao, nấu cháo thịt cũng chẳng ăn được. Mình đành phải bế nó đi bác sĩ thú y. Ông ta tiêm thuốc cho nó 5 ngày cũng chẳng khỏi. Cuối cùng ông xã mình quyết định mổ apxe cho nó. Ảnh nhờ hai người bạn là bác sĩ tới mổ giùm. Cũng gây tê, cắt nạo hết ổ apxe, tiêm kháng sinh rồi truyền dịch. Misa ngoan lắm. Nó như biết rằng mình đang cố cứu chữa nó. Nó nằm yên trên tấm thảm , mình xoa đầu nó và bảo :"Misa ngoan nhé. Năm yên để bác sĩ truyền dịch" Thế là nó nằm im. Chẳng phải trói nó gì cả. Chai dịch truyền những gần hai tiếng đồng hồ mà nó vẫn nằm im như vậy. Rồi mình thấy nó run lên bần bật. Hoảng quá mình kêu ông xã rối rít. Anh lao tới rút kim truyền ra khỏi nó miệng lầm bầm "Xin lỗi, anh quên mất. Nó đáng ra chỉ truyền nửa chai thôi". Misa bị xốc thuốc...Chắc là do quá liều...
Chữa khỏi cho Misa thì bọn chó con cũng bắt đầu ăn cháo và tập ăn cơm. Mình phải cho chó con dầncho bạn bè quanh xóm và cùng cơ quan ...Mỗi lần có một con chó con bị bắt đi nơi khác là Misa gầm gừ bỏ ăn ...Mặt nó buồn thiu. Thương quá nhưng chả biết làm sao được. Nhà không rộng , nuôi làm sao được một bầy chó đông đến thế...
Misa rất bướng...có ai dọa đánh nó là nó liền nhe răng gừ lại. Nhưng riêng với mình thì nó không bao giờ cãi trả. Mỗi lần mình mắng nó nó đều len lén trốn vào gầm cấu thang và chờ khi mình hết giận gọi nó nó mới ra.Nó thương , nể mình hơn có lẽ là vì biết mình đã lăn lộn làm mọi cách để cứu nó...Nó càng lớn, càng khôn , khôn tới mức dường như hiểu tiếng người. Mình chỉ cần nói khẽ "ra kia đi Misa" là nó quay lưng bước ra, ngồi đúng chỗ mình đã chỉ.
Sau đó Misa không đi "hoang"nữa...Thật là ngạc nhiên. Mình cảm giác như nó sống trái tự nhiên. Mỗi lần nhìn nó thấy tháng, nằm ủ rũ góc chuồng mình đều thương muốn rơi nước mắt. Có lần mìnhcầm gậy đuổi nó ra khỏi chuồng và bảo "Mày cứ đi ra ngòai đi chơi đi, mắc chi nằm bẹp trong này?" . Nhưng nó cứ lăn từ góc này sang góc kia, nhất định không ra ngòai.
Năm tháng trôi qua...Misa già dần dần. Một hôm mình giật mình nhận thấy nó không còn là Misa xinh đẹp tinh anh ngày xưa nữa. Lông nó bạc phếch, rụng gần hết, chỉ còn rất xờ xạc. Lông đuôi rụng trụi để hở ra cái đuôi dài xương xẩu xấu xí...Mắt Misa cũng không còn tinh nữa và nó lừ đừ sủa khe khẽ mỗi khi có khách lạ vào nhà. ..

Thấy Misa đã già quá , ông xã mình xin một chú chó con Phú quốc mang về . Misa lẽo đẽo đi theo con Bốp để làm quen...Misa ngủ với Bốp, âu yếm liếm tai liếm mắt cho Bốp...Tới bữa ăn Misa nhường Bốp ăn trước. Mình đã làm cho hai con hai phần đồ ăn khác nhau. Nhưng Bốp xơi hết đĩa của mình thì nhảy sang chậu đồ ăn của Misa xơi tiếp. Còn Misa thì đi vòng quanh chờ bốp ăn no kềnh lăn ra nghỉ ngơi thì mới bắt đầu ăn. Mình bảo hai đứa nhỏ :"Các con xem Misa đấy...Nó nhường nhịn Bốp thương chưa..."...Mỗi chiều mình mở cổng cho hai đứa ra ngòai vệ sinh. Bốp đều lon ton chạy trước. Misa từ từ bước theo sau...
Hôm ấy...Thật lạ lùng , khi mình mở cửa chuồng cho hai đứa ra ngòai thì con bốp cứ chạy quẩn trong chuồng và sủa gay gắt chả chịu ra. Misa chạy ra nhanh lắm và nó lao mình vào một chiếc taxi chay ngang nhà. Hàng xóm la lối...Mình chạy ra và đứng sững trước nó. Misa nằm lịm, đã tắt thở. Mắt nó vẫn còn mở ti hí , dường như nhìn mình...Mình vuốt mắt nó nhắm lại...Misa tự vẫn....Nó đã quá già và không muốn sống nữa...
Mình rất thích bài thơ của Trần Đang Khoa "Vàng ơi là Vàng ơi" ....Đọc nó...Mình nhớ Misa của mình...
Cuộc đời mình đã từng nuôi cũng nhiều chó lắm. Nhưng mình nhớ Misa...Chỉ nhớ nó thôi, cô Berge Nga xinh đẹp, dữ dằn và bướng bỉnh đã sống qua một đời làm chó trung thành với gia đình mình...





Thứ Tư, 21 tháng 4, 2010

Tháng Tư...Ngày giải phóng...




Tháng này trời Sài gòn thật nóng nực...Lại đang bị "dọa" cắt điện diện lớn toàn thành phố nữa chứ. Ngoài Bắc chắc trời vẫn hơi se se lạnh...Mình nhớ đất Bắc lắm. Đấu tháng 5 lại được đi họp đang hy vọng lúc ấy (mới là tháng tư âm lịch) trời đất thương mình lạnh chút coi...
Xin chúc mừng 06 bạn sinh nhật vào tháng tư:
1 - Trần Văn Cường : 26/4
2 - Trần Đình Hoanh : 30/4 (Chà! Đúng ngày giải phóng cơ đấy)
3 - Nguyễn Thị Ngọc Hương : 22/4
4 - Lưu Hiền Lương : 21/4
5 - Nguyễn Thị Thuận : 28/4
6 - Hoàng Thị Vinh : 12/4

Chúc các bạn có ngày sinh nhật đầy thương yêu, đầm ấm bên gia đình và bè bạn.

Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010

GOP THEM TIENG NOI

Chao cac ban,

Vua roi Van Hoa vo ve VIet Nam gap minh va tham lai thay giao ban be cu. Duoc biet Van Hoa la mot trong nhung cay but but co ten tuoi trong mot forum cua nguoi Viet ta tai Duc. Neu duoc Van Hoa gop them tieng noi chac Blog nay co nhieu noi dung va nguoi viet hon ngoai tru Tuyet Binh, nguoi day tam huyet, lop truong cu cua chung ta.

Co y kien the nay, can ban lop 7D, trong do co hon 50% la 7E cu, hop mat thuong nien va thuong xuyen nua. Tuyet Binh nen hosting vu nay va to chuc gioi thieu Blog thi moi nguoi se tham gia nhieu hon. Mac du chi duoc ngoi cung lop voi cac ban 3 ngay o Nguyen Gia Thieu to cung se tham gia.

Hen gap cac ban.

N.T.Giang

Hãy đăng nhập...

Bạn ơi...hãy nhìn lên góc trên bên phải...Có chữ "đăng nhập". nhấp chuột vào đấy sẽ thấy 2 ô trống. nhập địa chỉ Email và Password vào 2 ô đó và đăng nhập...Vậy là có thể viết bài rồi.

Mình post lại địa chỉ và Password nhé:
Email: banbegialam1970@yahoo.com.vn
Password: bbglam1970
Lưu ý : Đừng cài phông chữ Việt khi đánh địa chỉ và Password nếu không sẽ sai lệch hết, không vào được. Bạn T. Giang khi tạo ra Blog đã không lưu ý điểm hạn chế này.

Mình đang dài cổ chờ...

Tuyết Bình

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Aha...Bỗng nhiên thấy một tấm ảnh cũ...


Mình thấy mình và con gái nhỏ của mình trong tấm ảnh này...năm 1999..Tính nhờ bạn nào giới thiệu lại cho mình tất cả các thầy cô giáo có tham dự họp hội lớp này...và cho biết ai còn ai mất với...Theo mình biết thì Thầy Hãn đã không còn ...

Có ai giúp mình không nhỉ...




Tuyết Bình

Vô thức...






Tâm sự với các bạn nhé. ..Mình rất là lận đận đường con cái. 10 năm sau khi cưới, 10 năm tuổi trẻ tươi đẹp nhất của một đời người đã trôi qua trong đắng cay, hạnh phúc, gian khó khôn lường. Mình tiêu tốn hết tất cả tiền bạc có thể kiếm được, tất cả thời gian có thể dành ra được, tất cả trí lực có thể huy động được để tranh đấu ...Mình lăn lộn trong nhiều bệnh viện, gặp gỡ nhiều bác sĩ tây, thầy lang ta...Bây giờ nghĩ lại...mình thấy mình thật là giản đơn trong mọi tư duy và hành động. Chẳng bao giờ nghĩ đến một phương án hai nào cả...một mực hành động theo một hướng nhất định...mình đã khăng khăng giữ lấy hôn nhân như một con chó con cố giữ lấy khúc xương trong miệng mình...Rồi sau đó, năm thứ 10 mình mới có thai và năm thứ 11 mình có thằng cu lớn.



Nó là giá trị của cả cuộc đời mình...Các bạn thấy đấy...Mình đã tiêu tốn hết tiền bạc , thời gian , sinh lực , trí lực mới có được nó...Mình đã chừng ấy năm loay hoay với chuyện con cái, bỏ đi tất cả ...



Hôm nay nhìn lại quãng đường đã đi qua , mình thật sự ngạc nhiên vì sao mình lại có thể kiên tâm đến thế...Tất nhiên yếu tố khách quan cũng rất nhiều (như ông xã mình, bố mẹ mình, các bạn Lâm Tiến...vv) nhưng mình cứ xét mình trước đã...mình thật đáng khen...



"Chẳng một mảy may ân hận"... Nếu các bạn hỏi mình thì câu trả lời trên sẽ tới ngay tai các bạn như "những lời có cánh"...Mình sẽ làm lại y như thế nếu thời gian quay trở lại thời điểm ấy và mình với đầu óc của một người đà bà đã trưởng thành ngày nay.



Con trai yêu quí của mình...Niềm hạnh phúc có nó đã xóa đi dấu vết của mọi gian khổ ,đau đớn , mất mát trong quá khứ. ..Cháu không cực kỳ thông mình, không cực kỳ giỏi giang , xuất chúng...Nhưng cháu có trái tim yêu mẹ sâu đậm. Biết chia sẻ cảm xúc với mẹ, biết sợ nỗi buồn của mẹ, biết sợ nước mắt của mẹ từ những năm còn rất bé...Năm nay cháu 19 tuổi...Các bạn hãy chia vui với mình nhé...cháu đỗ đại học ngân hàng (23,5 điểm) , đang học năm thứ nhất. Con trai mình sẽ lấy lại tất cả những học vị mà cha mẹ nó đã vì nhiều lý do đánh mất cơ hội đạt được trong quá khứ...Đấy là mong muốn và kế hoạch của mình.



Êhê...Mình thật tình tâm sự với các bạn...Có ai kể chuyện riêng cho mình nghe với không nhỉ?
Tuyết Bình

Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

"Đợi chờ trong cơn mưa..."


Lấy một tiêu đề bài hát đùa vậy thôi...Chờ đợi mãi không thấy ai lên tiếng cả, mình lại viết vậy. Cách đây mấy hôm Hòa phấn có gọi mình để chúc mừng....ehèm...ngày 8/3- Quốc tế Phụ nữ. Còn mình thì cứ tưởng bở là bạn ấy nhớ được sinh nhật của mình (05/3) , lúc té ngửa ra là ông ấy chúc cái khác...trong lòng cũng hơi buồn một chút. Này nhé...Tớ có cuốn kỷ yếu của lớp 9B-10B ...sẽ thử post ngày sinh của một số bạn lên đây nhé...rồi nếu có sai lệch gì thì các bạn thông báo cho mình sửa...Vậy được không? Chúc mừng sinh nhật các bạn :

1 - Trần Ngọc Chính - Sinh nhật ngày 09/3 (Xin lỗi Chính nhé, tớ post lời chúc sinh nhật này trễ mất 3 ngày - Nhưng có câu "trễ còn hơn không" ...

2 - Đinh Đức Huy - Sinh nhật ngày 20/3

3 - Nguyễn Xuân Lai - Sinh nhật ngày 24/3
4 - Nguyễn Trường Giang - Sinh nhật ngày 24/3

Các bạn khác có sinh nhật vào tháng ba mà mình không biết thì liên lạc báo cho mình nhé.

Điện thoại của mình : 0942555589
Hey...
Mình không biết là mình có nhầm lẫn gì không...nhưng mình vẫ chủ quan nghĩ rằng đa số các bạn học lớp 10 cùng với mình thì hẳn là thành viên của trang blog này...
Mong có ai lên tiếng đi nhé...Cho mình đỡ thấy cô đơn.
Tuyết Bình